Cô bé khuyết tật viết chữ đẹp ước mơ trở thành bác sĩ

Trà My rất chăm chỉ học và luyện viết chữ.
Ngay từ khi mới sinh ra, bé Trà My đã không may mắn như bao đứa trẻ khác. Chân phải của em bị teo cơ và phải đi tháo khớp. Từ nhỏ đến giờ, em phải dùng chân giả bằng kim loại để đi lại và sinh hoạt hàng ngày.

Căn nhà cấp 4 nằm tít trong ngõ hẻm sâu, phải khó khăn lắm chúng tôi mới tìm thấy được nhà em. Chị Lê Mai Hương, mẹ của Trà My cho biết: “My bị dị tật bẩm sinh. Khi sinh ra, chân trái của cháu đã bị teo và rất yếu nên phải tháo khớp. Lúc nào muốn đi lại thì phải lắp chiếc chân kim loại vào, nhưng được một lúc là cháu kêu đau và khó chịu”.

Khi lên 4 tuổi, bố mẹ My ly hôn, em về sống với mẹ và ông bà ngoại tại Thôn Thanh Vân, xã Thanh Lâm, huyện Mê Linh, Hà Nội. Để có tiền nuôi con ăn học, chi Hương phải đi làm công nhân cho một nhà máy gần nhà. Chị tâm sự: “Công việc cũng vất vả, bắt đầu làm từ 3 rưỡi chiều cho tới tận 1 giờ sáng mới về. Nên mọi sinh hoạt của em đều phải nhờ ông bà ngoại giúp đỡ. Nhưng lo nhất là lúc My bị ốm. Mùa đông cháu hay bị sốt, cả đêm ngồi chườm khăn cho con, đến sớm lại phải đi làm”.

Chính vì thế mà Trà My rất thương mẹ và chịu khó học tập. Không đợi người lớn nhắc nhở, lúc nào My cũng tự giác ngồi vào bàn học, thậm chí còn quên cả ăn. Chị Hương nhớ nhiều lần gọi mãi con không ra ăn cơm vì mải làm một bài toán, chị phải vào bàn con để đậy bút lại và đưa bé đi ăn cơm.